Xin chào người bạn dễ thương đang đọc bài viết này.
Chào mừng bạn đã đến với nơi trú ẩn yên bình của mình. Tại ngôi nhà bé xinh này, mình lưu lại những câu chuyện, trải nghiệm, những góc nhìn và bài học của bản thân. Tại đây mình sẽ có thêm cơ hội kết nối sâu sắc với chính mình. Điều hạnh phúc hơn nữa chính là được kết nối với bạn, my dear friend!
Trong blog đầu tiên này, mình muốn giới thiệu sơ qua về bản thân cũng như hành trình và lí do khiến cho mình bắt đầu công cuộc viết lách này. Trước hết, mình xin tự giới thiệu mình là Xuân Mỹ a.k.a Bi, Mie, Suân Mễ, Suân Muỹ, Xưn Mẽi,... Bạn có thể gọi mình bằng bất cứ cái tên nào mà bạn thấy thích nhất ;D. Mình là một cô gái Bọ Cạp được sinh ra vào năm cuối thế kỉ 20. Về tính cách, mình có giao diện hướng ngoại và cấu hình hướng nội. Mình có thể hoà nhập vào đám đông, hoạt náo, năng lượng và có thể kết nối mọi người với nhau. Nhưng bên trong mình là một đứa hướng nội, mình thích có nhiều thời gian và không gian một mình để làm những điều mình yêu thích, đặc biệt là ngồi thơ thẩn tận hưởng thiên thiên.
Chân dung cô gái đang gõ phím. |
Từ nhỏ mình là một đứa bé tinh nghịch nhưng không quá sôi nổi như các bạn. Tuy vậy, mình sớm biết bản thân mình là một đứa khá có cá tính và có phần bà cụ non. Sau khi hoàn thành cấp 3 mình đã theo học ngành Công nghệ Sinh học và chuyên ngành về Công nghệ Hỗ trợ Sinh sản. Đầu tháng 3 năm nay mình đã hoàn thành khoá luận tốt nghiệp và chuẩn bị sẵn sàng tâm thế "bán mình cho tư bản". Nhưng có một sự kiện xảy ra làm cho định hướng và cuộc sống của mình thay đổi một cách đột ngột, Ctrl+Enter qua hẳn một trang mới. Mình đã bỏ sót một môn 2 tín chỉ mà phải đến tận học kì 2 năm sau tức là phải đợi thêm một năm mình mới có thể đăng kí và học nốt môn học ấy để ra trường. Trong thời điểm nhận được cú sốc đó, có rất nhiều thức khác cũng đã xảy đến. Mình nộp khoá luận muộn do xảy ra hiểu lầm với cán bộ hướng dẫn, nói lời chia tay với mối tình 3 năm, không được xét tốt nghiệp, các kế hoạch không đi đúng theo mong đợi của mình.
Everything happens for a reason
Tất cả các sự kiện trên xảy ra chỉ vỏn vẹn trong hơn 1 tháng. Khoảng thời gian đó rất kì lạ. Mọi thứ đến đồn dập từ những chuyện vui đến những thứ vô cùng khó chấp nhận đối với mình. Nhưng thật may mắn khi mình nhận ra rằng đấy là những món quà rất lớn từ Vũ Trụ, Thượng Đế, Phật và Chúa Trời đang mang đến cho mình. Đó có thể xem là món quà to nhất, ý nghĩa nhất mà mình từng được nhận.
Nhờ những "cú twist" bất ngờ xảy ra, mình lại có cơ hội rất lớn để “STOP”, để nhìn nhận và xâu chuỗi các sự kiện đã xảy ra với mình trong hiện tại và cả trong quá khứ. Mình lờ mờ nhận ra rằng mình thích được kết nối với con người. Mình thích được tò mò tìm hiểu những gì đang diễn ra bên trong suy nghĩ, tâm tư của chính mình và của mọi người xung quanh. Khi nhìn lại, mình thấy mình đã có rất nhiều may mắn khi được những người bạn, người thân yêu thương, tin tưởng và chia sẻ những khó khăn, những câu chuyện rất thầm kín của mọi người. Và mình nhận ra rằng niềm hạnh phúc lớn nhất đối với mình là có mặt để lắng nghe, giúp cho những người thương có thể ôm ấp và vơi đi những cảm xúc lo lắng, sợ hãi, giận dữ, tuyệt vọng bên trong chính họ. Khi có những cái thấy đó, mình đã nhận ra sự không phù hợp giữa mình với ngành học và công việc trong phòng lab sau này. Mình muốn chuyển sang học về khoa học thần kinh hoặc tâm lí học. Ba mẹ mình sau khi nghe mình kể những sự việc xảy ra và định hướng mới đã vô cùng thất vọng và tức giận. Thời điểm đó mình có rất nhiều nỗi sợ, mình hoang mang và mất phương hướng.
Trước khi chuỗi những sự kiện không mấy dễ dàng ấy xảy ra, mình đã đăng kí làm tình nguyện viên tại một khu vườn ở Hà Giang. Và dường như vũ trụ đã sắp xếp hết tất cả mọi thứ. Khi mình ở trạng thái cần được quay về nhất, cần được giúp đỡ nhất thì mình lại có cơ hội đến với vùng đất hùng vĩ, tuyệt vời tại đầu trời tổ quốc và những tia sáng bắt đầu xuất hiện. Mình đã dành 17 ngày để về với thiên nhiên, buông bỏ bớt những áp lực do chính mình tạo ra. Tại khu vườn đáng yêu này, mình được gặp những con người vô cùng đặc biệt, những nhân vật đã giúp thoát khỏi những rối rắm mình đã tự giăng lên. Thiên nhiên và năng lượng của mọi thứ ở đây đều có tính nuôi dưỡng rất lớn. Mình được trở về tiếp xúc với mây, với núi, với đất mẹ và với vô vàn sự sống kì diệu khác. Mình được trở về với những điều tưởng chừng như rất đơn giản nhưng lại mang đến cho mình rất nhiều hạnh phúc. Mình được giúp đỡ để quay về nhìn sâu và tìm ra ước muốn sâu thẳm của bản thân, tìm ra điều gì thật sự quan trọng và có ý nghĩa để mình cố gắng và nổ lực vì nó.
Sau chuyến đi hơn nửa tháng ở Hà Giang, mình cảm thấy bên trong được nuôi dưỡng rất nhiều. Mình muốn bản thân có thể sử dụng khoảng thời gian chờ đợi còn lại một cách thật ý nghĩa. Và một điều mà mình nghĩ nó rất quan trọng để làm trong cả cuộc đời con người đó là quay về tìm hiểu chính bản thân mình rồi từ đó đem sự thấu hiểu và yêu thương để khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia.
Sometimes when you are in a dark place, you think you have been buried, but actually you have been planted. (Christine Caine)
Mình đã rất may mắn khi có sự giúp đỡ của người chị chủ vườn. Chị là một người vô cùng sâu sắc, nhân ái và tài giỏi. Mỗi khi được trò chuyện với chị, mình luôn có một bài học gì đó rút ra cho bản thân mình. Khi quay lại Sài Gòn, mình đã chia sẻ hết cho chị những tâm tư, nguyện vọng, những hoang mang và lo lắng mà mình đang có. Bằng sự lắng nghe sâu và thấu hiểu, chị đã giúp mình gỡ rối và nhìn ra được con đường mình có thể đi để cho mình có hạnh phúc, gia đình mình yên tâm và hành trình đó có thể mang lại nhiều lợi lạc cho cuộc sống. Sau cuộc trò chuyện, chị đã ngỏ ý rủ mình về lại khu vườn Hà Giang để phụ chị một ít việc trong lúc đợi môn học được mở. Mình được nhận lương part time nhưng đổi lại mình lại được thảnh thơi, được sống với thiên nhiên, động vật, được làm những công việc mình yêu thích và được học vô vàn thứ hay ho. Dường như ngay sau khi nghe lời đề nghị của chị, mình đã gật đầu đồng ý ngay lập tức vì mình rất thích giá trị sống của mọi người ở đây - học tập và làm việc với sự bình an, thảnh thơi dựa trên tinh thần của sự hiểu và thương.
Mỗi ngày mình có rất nhiều thời gian chất lượng cho bản thân để “sống”. Mình được học rất nhiều kiến thức hay từ lĩnh vực nông nghiệp bền vững, khoa học dinh dưỡng, nấu ăn cho đến cả ngôn ngữ và vẽ vời. Ngoài ra, mình còn có thêm nhiều thời gian chất lượng cho bản thân để tư lự trong thiên nhiên, ngắm nhìn những vẻ đẹp, những sự sống đang tồn tại một cách diệu kì xung quanh. Mình đã chuyển sang chế độ ăn không dùng thịt và hạn chế sử dụng các sản phẩm có nguồn gốc từ động vật được hơn nửa năm nay tính từ lúc tham gia làm tình nguyện viên. Cuộc sống của mình không hẳn là quá tối giản nhưng nhu cầu tiêu thụ của mình đã giảm đi khá nhiều. Thế nên, đối với mình, tiền lương không thể nào đổi được tất cả những trải nghiệm quý giá mà mình đã có trong suốt khoảng thời gian mình ở Hà Giang.
Ngâm mình trong lòng suối mát và vẽ vời cùng em bé bướm xinh. |
Ba mẹ mình trước đó đã từng rất phản đối việc mình sẽ không đi làm đúng ngành. Nhưng bằng một cách kì diệu, ba mẹ mình khi thấy con gái sống vui và hạnh phúc thì đã hiểu và chấp nhận con đường mà mình muốn đi. Giờ đây mình đã không còn nghĩ đến hay áp lực là sẽ phải trở thành một cô “Chuyên viên Phôi học” trong tương lai nữa. Mình chỉ muốn trờ thành một cô gái có nhiều tình thương, tươi mát và hạnh phúc để có thể mang tặng những điều đó cho gia đình, những người mình thương yêu, cho xã hội và đặc biệt là cho những thế hệ sau. Nghe có vẻ cổ tích và mộng mơ nhưng đấy là tâm nguyện và là điều mình muốn làm nhất trong cuộc đời này. Mình vẫn đang quay về, nuôi dưỡng những hạt giống tốt đẹp và chuyển hoá những hạt giống có thể mang đến khổ đau cho mình và người khác. Và đó chính là lí do mình bắt đầu thai nghén đứa con tình thần này. Đây sẽ là nơi mình mình viết xuống những suy nghĩ, những cảm nhận của mình về những điều bên trong và xung quanh mình. Nó có thể là một câu chuyện về chiếc chuông gió, một đám mây, một nỗi đau, một điều hạnh phúc hay một sự biết ơn.
Ước mơ của mình là tạo dựng ra một nơi trú ngụ yên bình cho tất cả mọi người khi ghé thăm, nơi để mọi người có thể lắng lại và tìm thấy tình yêu đối với cuộc sống đáng quý này bằng cách này hay cách khác. Nhưng mình nghĩ điều đơn giản nhất mà mình có thể làm bây giờ là tao ra một nơi như thế ngay trên chính chiếc blog này.
Mình vô cùng cảm kích và biết ơn vì bạn đã dành thời gian và kiên nhẫn đọc đến những dòng chữ cuối cùng này. Khả năng viết của mình còn chưa tốt và cần phải cải thiện rất nhiều. Nhưng mình mong trong thời gian tới, chúng ta có thể đồng hành cùng nhau trên con đường tìm về sự bình an và vững chãi bên trong chính mình. Hẹn gặp lại bạn thương mến vào blog tiếp theo.
Take good care and stay tuned, my dear friend!
Comments
Post a Comment